Văn hóa Huế | Homepage

Một ngày mưa Huế

🕔02.Jan 2016

Suốt tuần mưa, vẫn chưa phải thứ mưa “đặc trưng” dầm dề thối đất thối đai chán ngắt, cuối thu rồi mà vẫn còn mưa rào, sáng chiều mấy đợt ào ào từng cơn, khuya thì cứ rỉ rả mãi tới sáng…

Một hôm sang Đại Nội, ghé Duyệt Thị Đường, vì đã hẹn nên đội mưa mà đi. Những lần trước vào cửa Hiển Nhơn, sau chuyển qua cửa Hòa Bình cạnh lầu Tứ Phương Vô Sự, cái tên nghe thảnh thơi vô sự nhưng khung cảnh thế này thật dễ khiến lòng người sinh tình mà đa sự.


Ảnh: Internet

Vô vàn dòng mưa giàn giụa chảy trên từng nếp gạch hằn sâu mấy trăm năm lịch sử thăng trầm, mặt hồ Nội Kim Thủy bong bóng phập phồng tưng bừng mở hội, đảo nhỏ um tùm mờ ảo ẩn sau rèm mưa hệt chốn Bồng Lai tiên đảo trong tranh thủy mặc, hàng liễu rủ ven hồ càng điểm tô thêm nét hiu hắt u sầu…

Vắng du khách, không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng mưa tí tách nhịp đều trên lối, hoa cỏ lút chân thành ngẩng cao hân hoan đón mưa, tường rêu gạch mốc còn lỗ chỗ vết sẹo chiến tranh tàn phá, nền cũ lâu đài còn đây nhưng dấu xưa xe ngựa đã lấp vùi dưới bao mùa lá đổ, dấu tích phồn hoa đã xóa nhòa bởi nhiều cơn gió bụi trần ai…

Phảng phất không gian mùi hương gì quen quen là lạ, ô hay, tháng 11 rồi mà ngọc lan còn trổ hoa, dù dầu dãi qua một đêm mưa, sắc hoa đã úa, mùi hoa đã nhạt, nhưng dường vẫn gắng gom chút hương tàn thầm thì nhắc nhủ khách nhân biết đến sự hiện diện của mình.

Một thuở ai hay có bao mảnh đời phi tần cung nữ mòn mỏi tựa song trông những mùa mưa quạnh quẽ trôi qua cuộc đời trong cung cấm, cam phận đốt dần mòn tuổi xuân như ngọn nến hao gầy, từng ngày sắc phai hương nhạt như cánh ngọc lan nọ. Bên ngoài dãy đình gác nguy nga kia là khoảng trời thênh thang tự do với bao nguồn vui tuy dân dã đơn sơ nhưng chỉ còn mịt mờ trong viễn mộng, cũng bên ngoài dãy tường cao thâm nghiêm kia là Bình An Đường – một tòa nhà khiêm nhường nép một góc ngoài Hoàng Thành – là đích đến một ngày những cánh hồng nhan duyên mỏng chờ phút lìa cành…

Ra về, mang theo một nụ ngọc lan…

Qua cầu Trường Tiền, mưa trắng không gian, nước sông Hương dâng cao đỏ ngầu cuồn cuộn chảy, từng vạt lục bình từ đâu nơi thượng nguồn trôi về xơ xác, có giống chút nào chăng cảnh lưu đày nghìn năm trước nơi bến Tầm Dương, mưa dầm hay giọt châu tầm tã rơi rơi trên vạt áo xanh người Giang Châu tư mã?

Mông mông nhuận y vũ
Mạc mạc mạo phàm vân
Bất túy Tầm Dương tửu
Yên ba sầu sát nhân

Thi nhân Tản Đà dịch rằng:

Mưa dầm vạt áo như chan
Buồm ai man mác mây ngàn đón ngang
Chẳng say chén rượu Tầm Dương
Khỏi sao sóng khói sầu thương chết người

Huế mưa, dù quá đỗi thân thuộc, mà sao đôi khi vẫn khiến người ta sầu những muốn chết người…

Theo blog Nguyễn

Similar Articles

Mưa Huế, lụt Huế

Mưa Huế, lụt Huế

Những ngày xa nhà làm quen với đời sinh viên ký túc xá, mưa Huế

Lụt Huế

Lụt Huế

Đêm nghe nước lên từng hồi. Từ Chi Lăng, Phú Hậu, An Hoà, Tây Lộc

Lụt Huế

Lụt Huế

Khái niệm bốn mùa xuân, hạ, thu, đông với ông trời xứ Huế cho đến

Quãng nghỉ trong đời

Quãng nghỉ trong đời

Gần đây, rất nhiều người bạn của tôi có mong muốn được trở thành công

Từ chợ quê đến chợ xứ kinh kỳ

Từ chợ quê đến chợ xứ kinh kỳ

Tôi từng là đứa con nít mê chuyện cổ tích và trò chơi bán đồ

Danh mục

Tìm kiếm:



Có thể bạn quan tâmclose