Văn hóa Huế | Homepage

Những thời gian xanh trôi

🕔24.Jan 2020

Hồ như tuổi thơ đã lùi xa nghìn dặm so với quãng ngắn thời gian ta nuối tiếc quay về. Ký ức còn tươi rói sắc màu những em nhỏ quấn quýt bên cái nia xếp đầy tò he ngộ nghĩnh trên đường làng xuân sớm.

Mùa xuân đến như niềm ân hưởng. Mùa sức sống của muôn hoa. Hoàng mai khẽ lay mình trong giá lạnh nở đóa vàng rực rỡ trong một ngày tinh khôi. Hoa tràn ngập các nẻo đường, lặng lẽ trong các khu vườn cũ và tinh khôi trên bàn thờ gia tiên ngày tết. Những cánh vàng mơn man trĩu nhẹ dưới mưa phùn trong vườn chùa càng thanh khiết hơn khi tiếng chuông vang vang hồ như giao thừa sắp sửa.

Một chiều cuối năm ngồi cà phê vỉa hè, những chiếc lá còn lại rụng nốt để lộc non nhú trên cành sớm mai. Ngồi ngó về phía này với dòng xe vội vã hút về tổ ấm, lúc quay lại bỗng giật mình, vắng tanh rồi. Tôi là vị khách cuối ở cái quán vỉa hè này và cô chủ đang chuẩn bị sắp bàn ghế để trở về lo mâm cúng giao mùa. Bỗng mơ về góc phố bên kia sông, lẫn giữa người buôn kẻ bán lấm màu áo tết chân quê là sắc phục lộng lẫy của các công tử, công nữ hòa vào cuộc vui trò chơi dân gian, gợi về bóng dáng vàng son phủ đệ xưa xa. Nhớ một bức tranh rực sáng, phảng phất thoáng buồn len trên những khuôn mặt thiếu vắng bóng hình người thương. Nhớ sắc xuân tràn qua những trang viết rỡ ràng dâng lên cái không gian chuyển mùa rạo rực.

Ngày tết cũng là lúc hoa bung nở trên các triền đồi xa xanh. Đồng bào miền núi tưng bừng nhảy múa sau mùa nương rẫy nhọc nhằn. Nhớ lần lên với bà con giữa mùa xuân đương độ, khách dưới xuôi được thưởng thức nhiều món ăn chế biến từ nguyên liệu núi rừng, dậy lên thứ hương vị đặc trưng làng bản giữa một không gian khó tả hết nỗi niềm. Bạn tôi dạo quanh một vòng, lúc về ngồi thụp bên bếp lửa củi hừng hực mà viết những dòng thơ về thiếu nữ vùng cao hây hây giấu diếm bí mật đầu đời. Trên đồi cỏ tháng Giêng, những ý niệm tình nhảy múa. Những chiếc bóng mơ sang về thế giới lộng lẫy mà ai đó vẫn ngần ngại chạm vào. Vẻ đẹp của núi đồi và thiếu nữ đương tơ sương phủ cảm giác như đó là những nhân vật bước ra từ câu chuyện đã từng được kể đâu đó thật gần.

Ngày xuân không dưng lại nhớ về câu chuyện của những người mang số phận khác nhau tình cờ ở chung khu trọ. Ở đấy từng lóe viễn cảnh tương lai trỗi lên từ tâm thức dậy thì để rồi mãi là kỷ niệm neo đậu mong manh nơi mỏm đá ký ức gồ ghề bị sóng thời gian không ngừng đánh xóa. Họ chống chọi với những xung động ân tình qua sự níu kéo thời gian vương lại mờ nhạt như cơn gió thoảng trên khuôn mặt hằn sâu những khuôn mặt khác đã thuộc về kẻ lạ… Như mùa xuân trôi đi giữa lúc cỏ cây thời xanh mộng. Như cô thôn nữ chưa qua tuổi đôi mươi đã nhận sự xáo trộn nghiệt ngã. Trong bước lang thang vô định, cô lên phố buông thả qua ngày. Nhưng chính nơi này cô gặp những người mà phía chìm khuất thầm lặng họ đang bao dung những đứa trẻ bị bỏ lại trên đời, ở một trại rau xanh đồi núi và ông chủ thật sự là con người mạnh mẽ hơn cả một miền nương dựa…

Xuân về, sắc thắm. Chừng như ta đang ngồi trước một bức tranh phong cảnh thênh thang. Cánh đồng hoa mênh mang và trên những đồi hoang vẫn rộn sắc màu ngỡ như mùa xuân tan chảy. Trời đất giao hòa thanh khiết làm nảy nở lộc chồi ánh sáng. Xuân còn nguyên đó mà tiếc nuối mơ hồ, như một cơn khát trước biển vời vợi và bầu trời rực mây ngũ sắc chẳng rõ sáng tinh hay chiều đang xuống nữa. Có lẽ cuộc đời đang trôi nên biết lấy gì cưỡng lại những thời xanh…

Nhụy Nguyên
(Theo Báo Thừa Thiên Huế)

Similar Articles

Mưa Huế, lụt Huế

Mưa Huế, lụt Huế

Những ngày xa nhà làm quen với đời sinh viên ký túc xá, mưa Huế

Lụt Huế

Lụt Huế

Đêm nghe nước lên từng hồi. Từ Chi Lăng, Phú Hậu, An Hoà, Tây Lộc

Lụt Huế

Lụt Huế

Khái niệm bốn mùa xuân, hạ, thu, đông với ông trời xứ Huế cho đến

Quãng nghỉ trong đời

Quãng nghỉ trong đời

Gần đây, rất nhiều người bạn của tôi có mong muốn được trở thành công

Từ chợ quê đến chợ xứ kinh kỳ

Từ chợ quê đến chợ xứ kinh kỳ

Tôi từng là đứa con nít mê chuyện cổ tích và trò chơi bán đồ

Danh mục

Tìm kiếm:



Có thể bạn quan tâmclose