Văn hóa Huế | Homepage

Mùa hoa dại

🕔29.Apr 2018

Nắng ửng vàng, thắp thành những dải sợi mềm óng ả, hong phơi khắp cả triền đê cuối làng. Nắng mang theo nhớ thương ủ đầy lối vắng, nghe trong gió hương cỏ dại tỏa ngát quyện vào cánh mũi. Cuối sông, ngọn khói lam chiều trắng xóa vẽ lên nền trời của miền quê nhỏ không gian mờ ảo. Ngắm khung cảnh yên bình đẹp như một bức họa đồng quê, tôi hít thật sâu làn hương ngày cũ, để hoài niệm tuổi thơ mình theo năm tháng dần qua.

basket-554090_960_720[1]Ảnh: Internet

Bờ đê ở cánh đồng làng tôi mùa nào cỏ cũng xanh mươn mướt. Những vạt hoa li ti đủ màu, nhẹ nhàng buông mình trong sợi nắng mỏng manh đua nhau điểm xuyến níu giữ chân người. Loài hoa ấy hình như quen với sự tảo tần cực nhọc mà vươn lên bền bỉ với thời gian, chắt chiu những tinh túy từ đất, từ sương gió, nắng mưa để khoác lên mình vẻ đẹp thuần khiết với làn hương mỏng tan, dịu nhẹ nhưng không kém phần quyến rũ.

Trong ánh nắng vấn vương ban sớm, hoa trinh nữ bẽn lẽn thẹn thùng, những khóm hoa mướp dại vàng tươi rung rinh trong gió nhởn nhơ cùng lũ bướm nhàn hạ. Màu nắng chứa chan xuyên thành từng vòng ánh sáng chấp chới trên cánh đồng hoa muống đang trổ bông trắng xóa cả một vùng, trông thật thích mắt. Hoa lục bình dưới mương mang sắc tím nhẹ nhàng, thanh thoát, đẹp mơ màng dưới nắng chơi vơi. Những đài hoa căng tràn khát khao bật xòe thổn thức như cố gắng hứng lấy những giọt hoàng hôn chín hồng rơi rụng.

Những chiều gió mát, tôi thường lang thang tản bộ dọc bãi cát êm để được ngắm trọn vẹn hương sắc dịu dàng, mộc mạc vấn vương cuối ngày. Tôi thích được bước chân len lỏi thật khẽ qua những lối nhỏ giữa cánh đồng bạt ngàn hoa dại. Thích dang tay ôm trọn cả những vạt hoa vào lòng, nhắm mắt mơ màng thấy bầu trời xanh làm nền cho hoa, dập dìu đung đưa theo gió rồi đưa tay khẽ chạm vào những sắc hoa mềm mại ấy để lắng nghe chảy tràn cả một niềm thương nhớ.

Nhớ những mùa hạ tự xa xưa, tôi lẽo đẽo theo chân mẹ ra đồng. Những giọt nắng vàng óng ánh in bóng hai mẹ con trên triền đê vào chiều gió lộng. Mẹ kể tôi nghe sự tích của các loài hoa dại, những khóm hoa mỉm cười rung rinh trong làn gió, lặng trong từng câu nói văng vẳng trên cánh đồng quê. Hương hoa dại thơm vương vấn vào mái tóc tôi nhè nhẹ. Mùi hương của cây đồng gió nội nồng nàn quyện trong gió quê mang nụ cười rực nắng của mẹ về theo.

Thi thoảng, tôi cùng lũ bạn trốn những giấc ngủ trưa tìm đến triền hoa đẹp ngút ngàn ấy, thả mình xuống thảm hoa để nghe mùi hương lan tỏa khắp thân mình, rồi kết những bông hoa xinh đẹp thành những vòng hoa xinh xắn đội lên đầu, mơ mình trở thành công chúa trong câu chuyện cổ tích của bà, hay ngắt từng cánh nhỏ nhung mềm chơi trò bói hoa. Khi hoàng hôn chùng chình buông xuống, chúng tôi í ới gọi nhau về. Hương cỏ dại hăng hắc, nồng nàn cứ quấn quyện mãi trên từng ngón tay, kẽ tóc như cũng muốn về theo. Con đường trở về đầy những bông hoa dại mong manh, rắc đầy khắp lối.

Đi qua những mùa hoa dại, tôi chẳng kịp nhớ tên những cánh hoa bên đường bung nở, chỉ lưu lại trong lòng mình sắc màu ru lòng bình yên. Và rồi, lặng lẽ đi tìm những mùa hoa dại cho riêng mình.

Nguyệt Tú
(Theo Báo Thừa Thiên Huế)

Similar Articles

Mưa Huế, lụt Huế

Mưa Huế, lụt Huế

Những ngày xa nhà làm quen với đời sinh viên ký túc xá, mưa Huế

Lụt Huế

Lụt Huế

Đêm nghe nước lên từng hồi. Từ Chi Lăng, Phú Hậu, An Hoà, Tây Lộc

Lụt Huế

Lụt Huế

Khái niệm bốn mùa xuân, hạ, thu, đông với ông trời xứ Huế cho đến

Quãng nghỉ trong đời

Quãng nghỉ trong đời

Gần đây, rất nhiều người bạn của tôi có mong muốn được trở thành công

Từ chợ quê đến chợ xứ kinh kỳ

Từ chợ quê đến chợ xứ kinh kỳ

Tôi từng là đứa con nít mê chuyện cổ tích và trò chơi bán đồ

Danh mục

Tìm kiếm:



Có thể bạn quan tâmclose